Viễn Phương

Nhớ Mẹ



Bùi ngùi nhớ ngày con từ giã mẹ
Bước đăng trình đẫm lệ thấm yêu thương
Bao gian nguy chờ đón giữa muôn phương
Thuyền viễn xứ bập bồng trong bão táp

Ơn nghĩa mẹ con chưa lần báo đáp
Mà giờ đây trôi lạc giữa mù khơi
Gánh hành trang thương nhớ chất cao vời
Nguyện giữ mãi bên con dù sống thác

Con từ lúc bốn phương trời lưu lạc
Mẹ quê nhà tan tác lệ sầu rơi
Gởi lòng thương theo gió, áng mây trôi
Ôi !-Đau xót vô vàn khôn xiết kể

Từ độ ấy tuổi già nghiêng bóng xế
Chờ mong con màu tóc điểm sương khuya
Rồi một đêm mưa gió phủ đầm đìa
Mẹ từ giã trần gian về cõi nhớ

Đường mây trắng chập chùng bao cách trở
Một thoáng nào bỡ ngỡ giấc chiêm bao
Thương quê hương nhớ mẹ giữa canh thâu
Dòng lệ thấm môi mềm cơn mặn đắng

Nghe sóng biển rì rào trên biển vắng
Tưởng lời yêu mẹ nhắn, vỗ về ru
" Con xa xôi dù có phải muôn thu
Quê mẹ vẫn thương chờ con trở lại "

Hoàng hôn xuống tơ sầu dăng dăng trải
Nhìn biển trời khoắc khoải dạ sầu tuôn
Mẹ bên kia, đà hết tháng năm buồn!...
Con còn mãi bơ vơ tình cô lữ

Lỡ mang kiếp phù du đời lãng tử
Nợ tang bồng viễn xứ giữa trời đơn
Nghĩa yêu thương chữ hiếu chẳng vuông tròn
Xin nguyện  kiếp lai sinh con đền đáp

Viễn Phương


 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 18 tháng 8 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Nhớ Mẹ"